Thế giới game vốn là nơi giải trí với rủi ro thấp, nơi mọi sai lầm đều có thể sửa chữa bằng cách tải lại điểm lưu. Nhưng sẽ thế nào nếu không có cơ hội thứ hai? Nếu một khoảnh khắc mất tập trung có thể khiến nhân vật của bạn chết vĩnh viễn và không thể hồi sinh? Chào mừng đến với thế giới của các nhân vật “hardcore” và chế độ “permadeath”, nơi mỗi trận chiến đều là sinh tử.
Chế Độ Hardcore: Tăng Cao Giá Trị và Thử Thách Cho Game Thủ
Việc dành thời gian và công sức xây dựng một nhân vật “hardcore” – tức là một nhân vật có thể chết vĩnh viễn – sẽ làm tăng thêm giá trị gắn kết của bạn với nhân vật đó. Nỗi sợ hãi mất đi tất cả công sức đã bỏ ra biến trải nghiệm game từ một trò giải trí đơn thuần thành một khoản đầu tư đầy rủi ro. Chính sự căng thẳng này lại tạo nên sức hút đặc biệt.
Tất nhiên, nếu bạn thành công vượt qua thử thách, đạt đến cấp độ cao nhất, hoặc hoàn thành game mà không có “lưới an toàn”, phần thưởng nhận được sẽ vô cùng xứng đáng. Cảm giác chinh phục này không chỉ mang lại sự thỏa mãn cá nhân mà còn tạo nên “uy tín” đáng kể trong cộng đồng game thủ, khẳng định kỹ năng và sự kiên trì của bạn.
Hấp Lực Khó Cưỡng Từ Trải Nghiệm Permadeath Đầy Kịch Tính
Một nhân vật hardcore sẽ buộc bạn phải tập trung 100% vào trò chơi. Sẽ không có chuyện lướt mạng xã hội hay xem Netflix cùng lúc. Khi đã đầu tư hàng trăm giờ vào một nhân vật mong manh như vậy, bạn sẽ phát triển phản xạ nhanh nhạy như một ninja, cố gắng dự đoán mọi mối đe dọa và kẻ thù tiềm ẩn. Chế độ permadeath đòi hỏi người chơi phải thực sự tìm hiểu sâu về cơ chế game, lên kế hoạch cẩn thận và chiến lược rõ ràng, thay vì lối chơi liều lĩnh kiểu “Leeroy Jenkins”. Sự tập trung tuyệt đối này mang đến một trải nghiệm game sâu sắc và đầy kịch tính chưa từng có.
Nỗi Đau Khôn Nguôi Khi Nhân Vật Hardcore Vĩnh Viễn Biến Mất
Khi tôi đủ dũng cảm thử sức với một nhân vật hardcore và không may nhân vật đó “hy sinh”, cảm giác thật tồi tệ. Điều đó đặc biệt tệ nếu cái chết đến từ sự ngu ngốc hoặc bất cẩn của bản thân, và cũng đau đớn không kém khi nó dường như không công bằng, chẳng hạn như do lỗi game hay lag mạng. Dù thế nào đi nữa, mất đi một nhân vật hardcore tạo ra một cảm giác mất mát thực sự, không chỉ là trong game.
Nghe có vẻ hơi cường điệu, nhưng kiểu chơi này thực sự có thể để lại cho bạn những cảm xúc tiêu cực, thậm chí là một chút tiếc nuối. Tôi không rõ bạn thế nào, nhưng thường thì tôi phải tạm rời xa trò chơi một thời gian trước khi có thể thử lại.
Những Tựa Game Permadeath Đỉnh Cao Nên Thử
Cá nhân tôi, việc tạo một nhân vật hardcore, permadeath trong game chỉ là điều tôi thỉnh thoảng mới làm. Tôi thường thích chơi game với tốc độ thoải mái hơn, nhưng đôi khi sự “điên rồ” này lại thôi thúc tôi làm điều gì đó đầy rủi ro.
Với tôi, chế độ nhân vật hardcore hay nhất trong lịch sử game là của Diablo II. Tôi đã chơi tựa game ARPG này hơn 20 năm, và tôi đã thử chế độ hardcore có lẽ hàng chục lần trong khoảng thời gian đó. Tôi chưa bao giờ thành công hoàn thành trò chơi với một nhân vật hardcore, nhưng tôi vẫn cảm thấy bị thôi thúc phải thử đi thử lại.
Ngoài ra, ở chế độ hardcore, Diablo II thực sự trở thành một tựa game roguelike đúng nghĩa, nơi bạn mất tất cả tiến độ nếu chết và thế giới phần lớn được tạo ngẫu nhiên theo thủ tục.
Ảnh chụp màn hình chính thức game Diablo II Resurrected trên Nintendo Switch, hiển thị cận cảnh nhân vật chiến đấu với quái vật trong hầm ngục u tối
Một dạng permadeath nhẹ nhàng hơn có thể tìm thấy trong các tựa game Fire Emblem. Ở đây, không phải nhân vật chính của bạn mà là những người lính sẽ chết vĩnh viễn trong trận chiến.
Nhân vật Edelgard đang chỉ tay trong game Fire Emblem Three Houses, minh họa lối chơi chiến thuật nhập vai có tính năng permadeath
Trong các phiên bản sau này, bạn có lựa chọn chơi ở chế độ “classic” hoặc chế độ hiện đại hơn. Nhưng theo tôi, mọi người nên chơi ở chế độ permadeath cổ điển, bởi vì nó biến những trò chơi này thành một điều gì đó đặc biệt, nơi mỗi người lính không chỉ là một con tốt thí, và bạn buộc phải (thở hổn hển) thực sự hoạch định chiến lược.
Tuy nhiên, những tựa game hay nhất với permadeath thường là các game roguelike, và tôi thực sự yêu thích các tựa game như FTL và Don’t Starve, nơi cái chết đưa bạn trở lại màn hình “new game” (trò chơi mới). Điều này có chút đáng sợ, nhưng đó chính là yếu tố tạo nên sự thú vị và hấp dẫn của thể loại này.
Trải nghiệm chế độ permadeath mang lại một chiều sâu cảm xúc và thử thách độc đáo mà ít kiểu chơi game nào có được. Nó buộc bạn phải trân trọng từng khoảnh khắc, từng quyết định và chấp nhận rủi ro tối đa để đạt được những phần thưởng xứng đáng.
Bạn đã từng thử chơi game ở chế độ permadeath chưa? Hãy chia sẻ những tựa game permadeath yêu thích của bạn hoặc những câu chuyện “đau thương” khi mất đi nhân vật hardcore trong phần bình luận bên dưới nhé!